Thuỳ dịch

Tôi không đặc biệt ám ảnh với các vấn đề kỹ thuật. Đối với tôi, máy quay không là gì hơn ngoài một công cụ để thông dịch những gì mà đôi mắt chúng ta nhìn thấy. Tuy nhiên, khi tôi làm việc với một cảnh quay nhất định trên phim trường, tôi luôn bắt đầu với khung hình bởi vì tôi phải biết không gian mà cảnh đó sẽ diễn ra. Chỉ khi đó tôi mới có thể đưa ra quyết định về blocking. Tôi giải thích điều mình muốn cho người DP của mình; chúng tôi đã làm việc với nhau rất lâu nên thường thì có rất ít thứ phải nói ra bằng lời. Tôi cho anh ấy biết góc quay mà tôi muốn, anh ấy căn khung, chín trên mười lần, tôi hài lòng với quyết định của anh ấy. Anh ấy hiểu tôi đến mức chỉ cần tôi nói “lấy cận” thì anh ấy biết chính xác góc cận tôi muốn là như thế nào.

Nguyên tắc của tôi là không quay quá nhiều góc máy. Cái này thì tuỳ vào từng cảnh, tất nhiên là như vậy. Thường thì chỉ có một cách để quay. Nhưng đối với một số cảnh, đặc biệt là các cảnh có yếu tố dịch chuyển, chuyển tiếp, nơi câu chuyện chuyển từ điểm nhìn này sang điểm nhìn khác, thì tôi sẽ quay rất nhiều góc khác nhau vì chỉ khi vào phòng dựng tôi mới có thể biết được là câu chuyện sẽ theo chân nhân vật nào trong số các nhân vật ở trong cảnh đó. Đối với việc quyết định vị trí đặt máy quay cho một shot nào đó. thì… đó là một loại ngữ pháp, và nó luôn là một thử nghiệm. Bạn sẽ luôn phải tự hỏi mình tại sao, tại sao bạn lại đặt máy quay ở đây chứ không phải ở kia? Luôn tồn tại một loại logic, kể cả khi nó không có ý nghĩa đối với bất kỳ ai khác ngoài bạn. Nó thực sự cũng giống như thơ ca vậy. Các nhà thơ sử dụng từ ngữ theo những cách khác nhau, đôi khi là âm thanh, ngữ điệu, ý nghĩa… Mỗi người có thể tạo ra một ngôn ngữ khác nhau từ các yếu tố đầu vào giống nhau. Nhưng cuối cùng, nó phải có ý nghĩa gì đó. Điều này nghe có vẻ nặng tính phân tích, nhưng không phải vậy.

Hầu hết các quyết định của tôi đều dựa trên bản năng. Tôi thường có cảm giác mạnh mẽ về điều gì đúng và điều gì không, và chỉ đơn giản như vậy thôi. Phim là một thứ rất khó để phân tích bằng lời nói. Nó giống như thức ăn. Khi bạn thấy có dư vị đọng lại trong miệng mình, bạn không thể giải thích hoặc mô tả cái vị đó một cách chính xác cho người khác được. Nó rất trừu tượng. Điều này cũng tương tự đối với phim. Và trên thực tế, thôi chưa từng thay đổi cách làm việc kể từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ. Tôi không nghĩ rằng đó là một cách làm việc tốt, nhưng thật không may rằng đó là cách duy nhất mà tôi biết. Tôi luôn muốn như Hitchcock, người quyết định mọi thứ trước khi ông quay. Nhưng bằng cách nào đó tôi không thể làm vậy, thật tệ.

Một điều cuối cùng: để trở thành một đạo diễn, bạn cần phải thành thật. Không phải với người khác mà là với chính bản thân bạn. Bạn cần phải biết tại sao bạn làm phim. bạn phải ý thức được lúc nào bạn đang mắc lỗi và không đổ lỗi cho người khác.

Bình luận về bài viết này

Quote of the week

What should young people do with their lives today? Many things, obviously. But the most daring thing is to create stable communities in which the terrible disease of loneliness can be cured.

~ Kurt Vonnegut

Nếu thấy các bài viết hay và hữu ích, hãy mua cho Thuỳ một ly Marou